Lòng bâng khuâng mở từng trang lưu bút.
Vẫn vẹn nguyên những câu chào, lời chúc.
Của một thời bè bạn lúc tuổi xanh
Hạ đến rồi, phượng nở đỏ trên cành.
Nắng sân trường vẫn còn vương màu nhớ?
Thầy bạn xưa giờ xa xôi cách trở.
Chợt hiện về sao thương quá hạ ơi!
Tháng Sáu về nhắc lại tuổi mộng mơ.
Lời ai kia từng hẹn hò nhung nhớ.
Cảm ơn em đã ngồi xe anh chở.
Cuộc đời này mong được ở cùng nhau.
Tháng Bảy về, lất phất hạt mưa ngâu.
Hoa phượng đỏ không còn trên cửa sổ.
Tiếng ve ngân như thay lời tạm biệt.
Biết còn ai thương thương nhớ để tìm về?
Đã xa đi những mong đợi một thời.
Giờ đọng lại chỉ khung trời kỷ niệm.
Nắng hạ vàng sao lại vương sắc tím?
Mãi trong lòng thảng thốt một niềm riêng./.
Bài viết gốc: Tại đây
Mười bốn tháng tám anh có còn nhớ
Hôm ấy Việt Trì buổi trưa trời nắng
Viết ra đây, em kể chuyện của chúng mình
Tình yêu ấy trao anh lần đầu gặp
Anh giúp em, anh giúp một người dưng
Cuộc sống này có biết bao người tốt
Em nhận ra kể từ khi quen anh
Một chàng trai đạp xe trên đường phố
Nói không rõ nhưng anh có khiếu hài
Trên đường đi anh cứ thế rôm rả
Kể về mình, hỏi em - sao ở đây ?
Anh đang học và phần em cũng thế
Chẳng cùng trường và cũng chẳng biết nhau
Rồi cứ thế, cứ hè về em lại
Mong gặp anh giữa phố xá đông người.
Không gọi, nhắn vì công nghệ chưa có
Lạc tin anh nhưng vẫn nghĩ về anh
Không nhắn tin cũng không thể gọi điện
Vì bấy giờ điện thoại đâu có dùng.
Hai năm sau trùng phùng giữa sân trường
Anh đi làm và gọi em lại giúp
Nhận bạn cũ rủ nhau đi uống nước
Khi trường tan, anh cũng hết giờ làm.
Anh vẫn thế vẫn rôm rả bao chuyện
Em nhớ anh, nhớ mãi lần gặp đầu
Và từ đó cứ mỗi khi anh rảnh
Mình gặp nhau đi bộ trên con đường.
Không nắm tay chẳng một lần thỏ thẻ
Đi cạnh nhau lòng ấm áp vô cùng
Anh không giỏi nhưng gì anh cũng biết
Chuyện với anh thấy thú vị biết bao ?
Trong lòng em nỗi nhớ cứ cồn cào
Chuyện xảy ra chẳng biết tự khi nào
Em đã sai và đã khiến anh giận
Anh chẳng gặp cũng chẳng muốn tìm em.
Vì em sai, xin lỗi đâu có dễ
Do ở xa em chẳng tìm được anh
Duyên đã lạc thật là khó tìm lại
Nhưng dù sao, em vẫn luôn mong anh.
Trời run rủi cho chúng mình gặp lại
Em vô cùng vui sướng anh biết không ?
Đi làm với anh, anh dạy em làm được
Chỉ em cả những gì anh không hay.
Anh khen em rằng: mày học rất khá,
Cứ theo anh rồi mày sẽ hơn anh !
Em cần gì cái hơn anh như thế
Thích bên anh, thích như vậy, thế thôi !
Thời gian cứ thế dần trôi đi mãi
Quan tâm em nhưng anh chẳng nói ra
Khiến em thành một cô gái mạnh mẽ
Kiếm cho em một công việc trong mơ.
Em ốm mệt anh chăm sóc quên nghỉ
Từ Phú Thọ tới Hà Nội xa nhà
Em nghĩ lúc ấy chúng mình như là
Vợ chồng trẻ tronh lòng em nghĩ vậy.
Nhưng trong anh chúng mình chỉ là bạn
Quan tâm bạn, giúp bạn, là bình thường
Trong lòng em đâu có nghĩ như vậy
Yêu anh nhiều thế nào anh biết không ?
Thời gian trôi như chó chạy ngoài đồng
Hai chúng mình lại lạc nhau lần nữa
Lạc một lần mà đôi lứa cách xa
Và rồi thì, ta như hai người bạn.
Vẫn giúp em mỗi khi em cần đến
Vẫn dạy em như con bé ngày nào
Vẫn bên em như là hai người bạn
Vẫn không yêu vì là bạn, bạn thôi.
Vẫn còn yêu anh, em chờ anh !
Bài viết gốc: Tại đây
Bạn ơi có phải hè về
Tôi nghe ve gọi tỉ tê chuyện trò
Phượng hồng rủ bóng âu lo
Tương tư một tuổi học trò tinh khôi.
Bạn bè từ thuở nằm nôi
Năm qua tháng lại thành đôi bạn hiền
Ngày ngày chạy nhảy hồn nhiên
Tung tăng chẳng chút muộn phiền âu lo.
Đồng quê phủ trắng cánh cò
Ngày sang bến nước đón đò sang sông
Đê đều dài rộng mênh mông
Chiều buông tắt nắng vệt hồng quê hương.
Gọi nhau mỗi sáng đến trường
Đôi chân in dấu cung đường tuổi thơ
Hàng cây nghiêng bóng ngóng chờ
Tiếng diều vi vút lập lờ xa xăm.
Qua đi biết mấy tháng năm
Bạn ơi có nhớ về thăm quê mình
Nhờ sao quên được bóng hình
Gửi bạn nơi ấy chút tình yêu thương.
Thơ tặng
Bài viết gốc: Tại đây
Đỏ cả khoảng trời những chuyên cần
Học sinh cuối cấp cũng buồn bã
Hạ về mang những nỗi bâng khuâng
Ve kêu hay hát giữa các tầng
Bằng lăng tím rụng lòng lâng lâng
Ai hay Trời đã đà vào hạ
Để nỗi nhớ Trường cứ buồn dâng.
Kem que ríu rít lũ học trò
Tất tả chạy xuôi chơi kéo co
Ai hay có người buồn tê tái
Đò sang cô giáo bao đắn đo.
Nắng hắt bên sông bao khoảng trời
Giờ đã xa rồi trường lớp ơi
Phượng hay bằng lăng buồn ủ rũ
Người đi rời lớp buồn chơi vơi.
Bài viết gốc: Tại đây
Sau bao ngày xa cách
Biết bao cánh thư xanh
Mong có ngày gặp em
Rồi mùa hoa phượng tắt
Anh bắt xe về thăm
Thế rồi anh bắt gặp
Em chẳng còn như xưa
Tình em đã thay đổi
Anh ngậm ngùi chua xót
Quay về đơn vị cũ
Chờ phượng nở năm sau.
Bài viết gốc: Tại đây
Biết viết gì về mùa hạ đây thơ
À đã có chủ đề thơ nhé
Viết về tuổi học trò,những cánh phượng rơi.
Ôi mùa hạ cuối cùng của đời tôi
Khi xa mái trường với biết bao kỷ niệm
Rồi mỗi năm nhìn hoa phượng nở
Lòng bồi hồi về mái trường xưa
Và sẽ nhớ mãi khi mai ta về
gợi lại ký ức mùa hè đã qua
Thôi thơ ơi ta dừng đây nhé
Chữ đâu còn để viết tiếp nữa đây thơ.
Bài viết gốc: Tại đây
Thương anh vất vả mồ hôi dày.
Bao nhiêu mệt nhọc anh gánh hết
Chỉ mong em được vui vẻ thay
Mùa hè năm đó nhớ không anh
Em với anh từ hai người xa lạ
Ta yêu nhau đã tự lúc nào.
Em luôn mong tình ta luôn đẹp mãi
Như phượng đỏ rực lửa giữa nắng hè.
Gọi tên anh người em yêu thương nhất
Nguyễn Sỹ Anh con lợn của đời em.
Bài viết gốc: Tại đây
Phượng thắm ve kêu chó nằm thè lưỡi
Cây xanh thì vẫn tốt tươi
Và anh nhất định sẽ cưới em về
Tháng nào cũng một chủ đề
Bphone chất thật chẳng chê điểm nào
Giống như những trận mưa rào
Xua tan cái nóng hè vào bức oi
Sân trường rợp cánh phượng rơi
Chia tay lớp học bầy ve gọi mời
Các em, các cháu muốn chơi
Ờ thì hè đến nghỉ thời phấn hoa
Chúng ta thì cũng một nhà
Bka đó thật là tốt duyên
B3 đích thực vợ ta
Chờ ra B4 thì ta cặp bồ
Nói ra thì thật hồ đồ
Nhưng mà sự thật mơ hồ giấc trưa
Hạ về mong những trận mưa
Xuân qua thì cũng dư thừa mầm xanh
Thu sang em vẫn của anh
Đông tàn ta vẫn trung thành bên nhau
Dù cho anh có bạc đầu
Bphone vẫn mãi một bầu trời xanh
Bài viết gốc: Tại đây