Em là Ngọc Thảo, nhân viên tư vấn Bphone. Trước khi là tư vấn viên, em đã được trải nghiệm Bphone từ anh trai.
Em tham gia BFC từ lâu, nhưng vì chưa sở hữu Bphone nên cũng không dám giao lưu nhiều. Công ty cũng không hề bắt ép tụi em mua Bphone, nhưng vì yêu mến, nên em đã chọn cho mình sản phẩm B86. Em sẽ gửi thông điệp cảm nhận khi sử dụng máy của mình tại nơi đây, cũng là sự chia sẻ, trải lòng mình.
- Từ khi có Bphone, em mới hiểu sao anh mình lại thích chụp hình đến vậy, vì giờ em cũng có đam mê đó, thấy gì đẹp cũng chụp và gửi lên đây.
- BFC cho em cảm giác thân thuộc, những tình cảm ấm áp
- Đọc những bài viết cảm nhận suốt quá trình dẫn đến tin yêu từ mọi người em càng thêm trân trọng.
- Mong các bạn sẽ có cái nhìn rộng mở hơn. Để nền công nghệ nước ta được phát triển theo đúng bước tiến của nó.
Chúc tập đoàn Bkav luôn vững mạnh và BFC mãi được tin yêu!
Bài viết gốc tại đây
Em là Ngọc Thảo, nhân viên tư vấn Bphone. Trước khi là tư vấn viên, em đã được trải nghiệm Bphone từ anh trai.
Em tham gia BFC từ lâu, nhưng vì chưa sở hữu Bphone nên cũng không dám giao lưu nhiều. Công ty cũng không hề bắt ép tụi em mua Bphone, nhưng vì yêu mến, nên em đã chọn cho mình sản phẩm B86. Em sẽ gửi thông điệp cảm nhận khi sử dụng máy của mình tại nơi đây, cũng là sự chia sẻ, trải lòng mình.
- Từ khi có Bphone, em mới hiểu sao anh mình lại thích chụp hình đến vậy, vì giờ em cũng có đam mê đó, thấy gì đẹp cũng chụp và gửi lên đây.
- BFC cho em cảm giác thân thuộc, những tình cảm ấm áp
- Đọc những bài viết cảm nhận suốt quá trình dẫn đến tin yêu từ mọi người em càng thêm trân trọng.
- Mong các bạn sẽ có cái nhìn rộng mở hơn. Để nền công nghệ nước ta được phát triển theo đúng bước tiến của nó.
Chúc tập đoàn Bkav luôn vững mạnh và BFC mãi được tin yêu!
Bài viết gốc tại đây
Có 1 CEO như thế! Hôm nay tôi viết về anh. Một người mà trước đây tôi từng chẳng cần quan tâm. Chẳng cần biết.
...Bởi với tôi, cái BFC này là nơi tôi tìm thấy niềm vui, tìm thấy cảm giác của một gia đình. Còn ai là người để chúng tôi biết nhau thì tôi không quan tâm, với tôi lúc đó chẳng quan trọng và cũng chẳng cần tìm hiểu đó là ai.
Lần đầu tiên nghe đến tên anh là khi tôi sang Tinh Tế. Các bạn bên đó dùng cho anh mọi thể loại ngôn ngữ không tốt đẹp gì. Nhưng từ mà tôi lưu tâm nhất đó là "NỔ"
...tôi bắt đầu tìm hiểu về anh, lúc đầu cũng k thiện cảm là mấy, nhưng tôi cũng mặc kệ. Tôi gắn bó với BFC này, không phải gắn bó với anh. Tôi dành tình yêu cho BFC rất lớn nên cũng xem nhẹ mọi lời chỉ trích xung quanh.
Ngày đầu nói chuyện với anh, là bàn về vấn đề làm áo gió và xin logo. Anh đã báo nhân viên, hỗ trợ chúng tôi hết mình để hoàn thành sớm. Và đây là lần đầu tiên, tôi thay đổi cách nhìn về anh.
Dần dần, trao đổi với các anh chị em trong Bkav tôi mới thấy thực sự hiếm có một chủ tịch nào gần gũi với nhân viên và giản dị như vậy.
1000 tỷ kia. Nếu như là những gia đình khác, họ sẽ chỉ cần sống một cuộc sống sung sướng, nay đi du lịch,mai tậu xế hộp tiền tỉ loại mới và đẳng cấp nhất cần gì phải bỏ ra nghiên cứu để mong muốn xóa bỏ định kiến, để cho thế giới biết VN mình cũng có thể làm được điều mà các nước lớn có thể làm. Để tạo thêm việc làm cho dân tộc, phát triển khả năng công nghệ của đất nước mình.
1000 tỷ kia có nhỏ đâu mà dám mạo hiểm và chịu bao nhiêu chỉ trích đắng cay vậy anh nhỉ? Anh có biết, khi anh tự hào về những sản phẩm mà anh tạo ra thì bên ngoài, chính cả người Việt mình nhiều người cũng có chịu tin, mà dành cho anh bao lời thậm tệ, gán cho anh từ "NỔ" đó thôi...
Khi tôi xin ảnh anh từ một chị để vẽ, khi xem hết các ảnh chị ấy gửi tôi mới thấy không phải việc anh chỉ mặc một chiếc áo trắng kẻ chỉ đỏ kia. Mà ngay cả cái Caravat hơn 10 năm qua anh cũng chỉ dùng độc nhất một cái. Hỏi ra thì anh cười xòa , cũng chẳng mấy khi dùng đến caravat, dùng một cái đó cũng có hỏng đâu, với lại có một cái vậy đỡ lựa chọn
Đấy, ở đây...tôi thấy 1 CEO giản dị và "nghèo" đến thế đấy
Giờ thì tôi thực sự quý trọng anh, và thêm gắn bó với BFC mình nhiều hơn nữa. Cảm ơn anh đã tạo ra Bphone để chúng tôi có được những đam mê những giá trị tình cảm như ở hiện tại. Chúc anh và Bkav sẽ đạt được những điều mình mong muốn , sự thành công và thấu hiểu hơn từ người dân đất Việt.
Bài viết gốc Tại đây
Có 1 CEO như thế! Hôm nay tôi viết về anh. Một người mà trước đây tôi từng chẳng cần quan tâm. Chẳng cần biết.
...Bởi với tôi, cái BFC này là nơi tôi tìm thấy niềm vui, tìm thấy cảm giác của một gia đình. Còn ai là người để chúng tôi biết nhau thì tôi không quan tâm, với tôi lúc đó chẳng quan trọng và cũng chẳng cần tìm hiểu đó là ai.
Lần đầu tiên nghe đến tên anh là khi tôi sang Tinh Tế. Các bạn bên đó dùng cho anh mọi thể loại ngôn ngữ không tốt đẹp gì. Nhưng từ mà tôi lưu tâm nhất đó là "NỔ"
...tôi bắt đầu tìm hiểu về anh, lúc đầu cũng k thiện cảm là mấy, nhưng tôi cũng mặc kệ. Tôi gắn bó với BFC này, không phải gắn bó với anh. Tôi dành tình yêu cho BFC rất lớn nên cũng xem nhẹ mọi lời chỉ trích xung quanh.
Ngày đầu nói chuyện với anh, là bàn về vấn đề làm áo gió và xin logo. Anh đã báo nhân viên, hỗ trợ chúng tôi hết mình để hoàn thành sớm. Và đây là lần đầu tiên, tôi thay đổi cách nhìn về anh.
Dần dần, trao đổi với các anh chị em trong Bkav tôi mới thấy thực sự hiếm có một chủ tịch nào gần gũi với nhân viên và giản dị như vậy.
1000 tỷ kia. Nếu như là những gia đình khác, họ sẽ chỉ cần sống một cuộc sống sung sướng, nay đi du lịch,mai tậu xế hộp tiền tỉ loại mới và đẳng cấp nhất cần gì phải bỏ ra nghiên cứu để mong muốn xóa bỏ định kiến, để cho thế giới biết VN mình cũng có thể làm được điều mà các nước lớn có thể làm. Để tạo thêm việc làm cho dân tộc, phát triển khả năng công nghệ của đất nước mình.
1000 tỷ kia có nhỏ đâu mà dám mạo hiểm và chịu bao nhiêu chỉ trích đắng cay vậy anh nhỉ? Anh có biết, khi anh tự hào về những sản phẩm mà anh tạo ra thì bên ngoài, chính cả người Việt mình nhiều người cũng có chịu tin, mà dành cho anh bao lời thậm tệ, gán cho anh từ "NỔ" đó thôi...
Khi tôi xin ảnh anh từ một chị để vẽ, khi xem hết các ảnh chị ấy gửi tôi mới thấy không phải việc anh chỉ mặc một chiếc áo trắng kẻ chỉ đỏ kia. Mà ngay cả cái Caravat hơn 10 năm qua anh cũng chỉ dùng độc nhất một cái. Hỏi ra thì anh cười xòa , cũng chẳng mấy khi dùng đến caravat, dùng một cái đó cũng có hỏng đâu, với lại có một cái vậy đỡ lựa chọn
Đấy, ở đây...tôi thấy 1 CEO giản dị và "nghèo" đến thế đấy
Giờ thì tôi thực sự quý trọng anh, và thêm gắn bó với BFC mình nhiều hơn nữa. Cảm ơn anh đã tạo ra Bphone để chúng tôi có được những đam mê những giá trị tình cảm như ở hiện tại. Chúc anh và Bkav sẽ đạt được những điều mình mong muốn , sự thành công và thấu hiểu hơn từ người dân đất Việt.
Bài viết gốc Tại đây
...
Rồi từ khi biết đến #lenschế qua một ng bạn trong group mình đã tiếp tục sưu tầm cũng như rèn luyện thêm cách chụp để cho ra bức ảnh đẹp nhất
Và rồi hôm qua sau bao nhiêu lời góp ý,động viên thì mình đã cho ra đời bức ảnh khá ưng ý và mọi ng cũng thích. Nó đc chọn làm ảnh bìa của group #macrophonephotoga cảm thấy rất vui và hạnh phúc, niềm vui còn đc nhân đôi khi a chủ trang nói đây là bức ảnh đc chọn làm ảnh bìa đầu tiên của đt #bphoneb86 vui
Thật sự mà nói tính năng #smacro của #bphone quá đỉnh cộng với lens nữa thì quá bá đạo . Xin cám ơn tất cả những ng đã bỏ công sức và cho ra đời chiếc điện này.
Bài viết gốc Tại đây
...
Rồi từ khi biết đến #lenschế qua một ng bạn trong group mình đã tiếp tục sưu tầm cũng như rèn luyện thêm cách chụp để cho ra bức ảnh đẹp nhất
Và rồi hôm qua sau bao nhiêu lời góp ý,động viên thì mình đã cho ra đời bức ảnh khá ưng ý và mọi ng cũng thích. Nó đc chọn làm ảnh bìa của group #macrophonephotoga cảm thấy rất vui và hạnh phúc, niềm vui còn đc nhân đôi khi a chủ trang nói đây là bức ảnh đc chọn làm ảnh bìa đầu tiên của đt #bphoneb86 vui
Thật sự mà nói tính năng #smacro của #bphone quá đỉnh cộng với lens nữa thì quá bá đạo . Xin cám ơn tất cả những ng đã bỏ công sức và cho ra đời chiếc điện này.
Bài viết gốc Tại đây
Em bị rơi mất máy. Nhưng rất tự tin khả năng tìm được.
...
Day 1. Gửi tin về tổng đài. Bặt vô âm tín không có tín hiệu.
Day 2. Tiếp tục gửi. Đến chiều có tin nhắn trả về. Biết được đối tượng đã reset máy mình, nghĩ càng mừng. Trong ngày gửi tiếp vài tin.
Tổng cộng đối tượng đã reset máy e 3 lần các bác ạ. Nhưng ko hack nổi.
Cuối cùng như các bác biết đó Day 3 đã liên hệ với em để trả máy.
Em mất 2 lít ạ + vỡ màn hình ( sad)
Phải nói chế độ bảo mật quá tốt.
Bài viết gốc Tại đây
Em bị rơi mất máy. Nhưng rất tự tin khả năng tìm được.
...
Day 1. Gửi tin về tổng đài. Bặt vô âm tín không có tín hiệu.
Day 2. Tiếp tục gửi. Đến chiều có tin nhắn trả về. Biết được đối tượng đã reset máy mình, nghĩ càng mừng. Trong ngày gửi tiếp vài tin.
Tổng cộng đối tượng đã reset máy e 3 lần các bác ạ. Nhưng ko hack nổi.
Cuối cùng như các bác biết đó Day 3 đã liên hệ với em để trả máy.
Em mất 2 lít ạ + vỡ màn hình ( sad)
Phải nói chế độ bảo mật quá tốt.
Bài viết gốc Tại đây
Đây không phải là lần đầu đi thiện nguyện, nhưng lần này đại diện cho tấm lòng của toàn thể anh chị em Bphone Fans Club tới các bạn học sinh trường THCS Điện Quan, Bảo Yên, Lào Cai lại mang lại cho tôi cảm giác nghẹn ngào đến lạ.
Lạ đầu tiên, là dòng nước đỏ nặng phù sa, mang màu mỡ đến cho đồng ruộng, nhưng lại mang bao đau thương cho đồng bào nơi đây. Hiền hòa mà hung tợn. Dòng nước dù đã rút, nhưng nếu nhìn tận mắt sẽ rùng mình sợ hãi. Có bức ảnh tôi chụp cả chân tường lớp học, vẫn còn đọng lại mức nước đã dâng lên ngập trường ngập lớp, hư hại biết bao nhiêu sách vở cùng đồ dùng học tập cũng như việc dạy và học của trường. Cô hiệu trưởng có tâm sự, đến hôm nay trường mới cho các em học bù xong thời gian lũ quét vừa rồi.
Lạ đến sững sờ là các em vào độ tuổi THCS, nhưng các em vẫn còi và bé như kẹo vậy. Trường có 325 học sinh thì có 84 em ở lại bán trú, gọi là bán trú, chứ cũng như là nội trú vậy, vì nhà các em xa, nên ở lại ăn nghỉ tại trường từ thứ 2 - thứ 6. Cuối tuần các em về với gia đình. Khi chúng tôi tơi là giờ các em đang ăn trưa và các học sinh ngoại trú thì đã về nhà. Theo sự trao đổi từ trước, thì nhà trường có cử đại diện một số em học sinh nhận phần thưởng, các em không giấu được vui mừng, rất hào hứng khi được tặng quà và nói cảm ơn cũng như nhận lời chúc chăm ngoan học giỏi.
Lạ lẫm hơn nữa dù là cô gái sinh ra ở miền núi, nhưng quãng đường hôm nay tôi đi nó uống lượn, nó leo dốc, xuống dốc, nhìn xuống dưới là dòng suối chảy không phải hiền hòa như thơ ca đâu nhé, nó có thể cuốn bay những gì nó gặp phải trên con đường lũ quét. Xa xa lác đác điểm vài ngôi nhà, có khi cả quả đồi là một ngôi nhà. Thấy biết bao sự khó khăn trên con đường đến trường của các em học sinh.
Ngày hôm nay biết bao nhiêu cảm xúc không diễn tả lên lời. Nhưng em cũng được xin cảm ơn cô Hue Nguyen hiệu trưởng nhà trường, cô Nga Le cùng toàn thể thầy cô đã tạo điều kiện cho chúng em hoàn thành buổi thiện nguyện ngày hôm nay được thuận lợi và ý nghĩa. Em xin kính chúc các thầy cô sức khỏe, công tác tốt, các em học sinh chăm ngoan, thông minh và học giỏi, đạt được nhiều thành tích cao trong học tập.Em cũng vô cùng cảm ơn sự đồng hành nhiệt tình cùng giúp đỡ từ tờ mờ sáng tinh mơ của anh Lê Văn Đạt đã xuất phát từ 4h sáng, chủ tọa phát biểu xuất sắc, anh Trần Tân mạnh mẽ, anh Nông Ngọc Hiếu đã chỉ bảo, hướng dẫn trong ngày hôm nay. À, còn Quý Bình chân dài nữa, rất khéo léo trong xử lý công việc nay.
Sẻ chia là hạnh phúc - BFC yêu thương đong đầy
Bài viết gốc Tại đây
Đây không phải là lần đầu đi thiện nguyện, nhưng lần này đại diện cho tấm lòng của toàn thể anh chị em Bphone Fans Club tới các bạn học sinh trường THCS Điện Quan, Bảo Yên, Lào Cai lại mang lại cho tôi cảm giác nghẹn ngào đến lạ.
Lạ đầu tiên, là dòng nước đỏ nặng phù sa, mang màu mỡ đến cho đồng ruộng, nhưng lại mang bao đau thương cho đồng bào nơi đây. Hiền hòa mà hung tợn. Dòng nước dù đã rút, nhưng nếu nhìn tận mắt sẽ rùng mình sợ hãi. Có bức ảnh tôi chụp cả chân tường lớp học, vẫn còn đọng lại mức nước đã dâng lên ngập trường ngập lớp, hư hại biết bao nhiêu sách vở cùng đồ dùng học tập cũng như việc dạy và học của trường. Cô hiệu trưởng có tâm sự, đến hôm nay trường mới cho các em học bù xong thời gian lũ quét vừa rồi.
Lạ đến sững sờ là các em vào độ tuổi THCS, nhưng các em vẫn còi và bé như kẹo vậy. Trường có 325 học sinh thì có 84 em ở lại bán trú, gọi là bán trú, chứ cũng như là nội trú vậy, vì nhà các em xa, nên ở lại ăn nghỉ tại trường từ thứ 2 - thứ 6. Cuối tuần các em về với gia đình. Khi chúng tôi tơi là giờ các em đang ăn trưa và các học sinh ngoại trú thì đã về nhà. Theo sự trao đổi từ trước, thì nhà trường có cử đại diện một số em học sinh nhận phần thưởng, các em không giấu được vui mừng, rất hào hứng khi được tặng quà và nói cảm ơn cũng như nhận lời chúc chăm ngoan học giỏi.
Lạ lẫm hơn nữa dù là cô gái sinh ra ở miền núi, nhưng quãng đường hôm nay tôi đi nó uống lượn, nó leo dốc, xuống dốc, nhìn xuống dưới là dòng suối chảy không phải hiền hòa như thơ ca đâu nhé, nó có thể cuốn bay những gì nó gặp phải trên con đường lũ quét. Xa xa lác đác điểm vài ngôi nhà, có khi cả quả đồi là một ngôi nhà. Thấy biết bao sự khó khăn trên con đường đến trường của các em học sinh.
Ngày hôm nay biết bao nhiêu cảm xúc không diễn tả lên lời. Nhưng em cũng được xin cảm ơn cô Hue Nguyen hiệu trưởng nhà trường, cô Nga Le cùng toàn thể thầy cô đã tạo điều kiện cho chúng em hoàn thành buổi thiện nguyện ngày hôm nay được thuận lợi và ý nghĩa. Em xin kính chúc các thầy cô sức khỏe, công tác tốt, các em học sinh chăm ngoan, thông minh và học giỏi, đạt được nhiều thành tích cao trong học tập.Em cũng vô cùng cảm ơn sự đồng hành nhiệt tình cùng giúp đỡ từ tờ mờ sáng tinh mơ của anh Lê Văn Đạt đã xuất phát từ 4h sáng, chủ tọa phát biểu xuất sắc, anh Trần Tân mạnh mẽ, anh Nông Ngọc Hiếu đã chỉ bảo, hướng dẫn trong ngày hôm nay. À, còn Quý Bình chân dài nữa, rất khéo léo trong xử lý công việc nay.
Sẻ chia là hạnh phúc - BFC yêu thương đong đầy
Bài viết gốc Tại đây
Thấy tôi mặc chiếc áo phông Bkav, ông bạn lại gần vỗ vai hỏi:
- Ông cũng dùng Bphone à?
- Tôi thản nhiên gật đầu. Chứ sao?
Thế là anh bạn như gặp được đồng minh, chìa chiếc điện thoại ra khoe: đây là quà của cô con gái mua tặng nhân sinh nhật 60, nào là phải học vuốt mất cả buổi mới làm quen được, nào là đi mưa, đi bơi thoải mái. vv...
Thật lòng tôi đang dùng Iphone, chiếc điện thoại có cái camera "tổ ong" và cũng là đồ con tôi mua tặng. Tôi chưa một lần được nhìn thấy tận mắt chiếc Bphone chứ đừng nói đến việc chạm tay vào nó kể cả từ Bphone đời thứ nhất, mặc dù các buổi ra mắt của cả bốn thế hệ Bphone tôi đã theo dõi không sót buổi nào. Tôi chưa từng được trải nghiệm Bphone nên lúc này chỉ đứng nghe ông bạn nói, mắt thì cứ chằm chằm vào tay cầm chiếc B86 mà không dám ý kiến gì thêm.
Bỗng nảy ra một ý, tôi liền vừa nói vừa như giằng lấy chiếc điện thoại trên tay ông bạn:
- Sao điện thoại của ông có mầu đẹp thế, đúng là gái rượu mua có khác. Thế là tôi mân mê, vuốt ve, ngắm nhìn chiếc Bphone trên tay mình với cảm giác thật là lạ.
Không dám bàn về cấu hình hay hiệu năng của máy, bởi cái đó có nhiều bạn làm rồi, mà làm rất bài bản nữa là khác.
Trên tay tôi là một chiếc Bphone còn mới, được giữ gìn cẩn thận, tôi ngạc nghiên vô cùng về thiết kế và khả năng hoàn thiện một cách chau chuốt và tinh tế của sản phẩm, thực ra nó chẳng kém những chiếc điện thoại của các hãng nổi tiếng. Đẹp, cầm nắm liền lạc là cảm xúc đầu tiên của tôi đối với sản phẩm này.
Cầm trên tay một lúc rồi đưa lại anh bạn, tôi lại phải đánh phét một câu:
- Của tôi mầu đen, xấu hơn của ông.
Suốt bữa nhậu, cho đến khi về nhà rồi tôi vẫn cứ bị ám ảnh bởi chiếc Bphone và thầm nghĩ : Các kĩ sư của chúng ta từ thiết kế đến hoàn thiện sản phẩm đâu có kém cạnh gì các nước tiên tiến khác!
Bài viết gốc Tại đây
Thấy tôi mặc chiếc áo phông Bkav, ông bạn lại gần vỗ vai hỏi:
- Ông cũng dùng Bphone à?
- Tôi thản nhiên gật đầu. Chứ sao?
Thế là anh bạn như gặp được đồng minh, chìa chiếc điện thoại ra khoe: đây là quà của cô con gái mua tặng nhân sinh nhật 60, nào là phải học vuốt mất cả buổi mới làm quen được, nào là đi mưa, đi bơi thoải mái. vv...
Thật lòng tôi đang dùng Iphone, chiếc điện thoại có cái camera "tổ ong" và cũng là đồ con tôi mua tặng. Tôi chưa một lần được nhìn thấy tận mắt chiếc Bphone chứ đừng nói đến việc chạm tay vào nó kể cả từ Bphone đời thứ nhất, mặc dù các buổi ra mắt của cả bốn thế hệ Bphone tôi đã theo dõi không sót buổi nào. Tôi chưa từng được trải nghiệm Bphone nên lúc này chỉ đứng nghe ông bạn nói, mắt thì cứ chằm chằm vào tay cầm chiếc B86 mà không dám ý kiến gì thêm.
Bỗng nảy ra một ý, tôi liền vừa nói vừa như giằng lấy chiếc điện thoại trên tay ông bạn:
- Sao điện thoại của ông có mầu đẹp thế, đúng là gái rượu mua có khác. Thế là tôi mân mê, vuốt ve, ngắm nhìn chiếc Bphone trên tay mình với cảm giác thật là lạ.
Không dám bàn về cấu hình hay hiệu năng của máy, bởi cái đó có nhiều bạn làm rồi, mà làm rất bài bản nữa là khác.
Trên tay tôi là một chiếc Bphone còn mới, được giữ gìn cẩn thận, tôi ngạc nghiên vô cùng về thiết kế và khả năng hoàn thiện một cách chau chuốt và tinh tế của sản phẩm, thực ra nó chẳng kém những chiếc điện thoại của các hãng nổi tiếng. Đẹp, cầm nắm liền lạc là cảm xúc đầu tiên của tôi đối với sản phẩm này.
Cầm trên tay một lúc rồi đưa lại anh bạn, tôi lại phải đánh phét một câu:
- Của tôi mầu đen, xấu hơn của ông.
Suốt bữa nhậu, cho đến khi về nhà rồi tôi vẫn cứ bị ám ảnh bởi chiếc Bphone và thầm nghĩ : Các kĩ sư của chúng ta từ thiết kế đến hoàn thiện sản phẩm đâu có kém cạnh gì các nước tiên tiến khác!
Bài viết gốc Tại đây
NGUYỄN TỬ QUẢNG, ANH LÀ DOANH NHÂN HAY LÀ KỸ SƯ?
Lưu ý: Bài viết này mang tính tung hô, nếu copy lại vui lòng không cắt ghép tránh làm móp méo câu chữ của tôi, nếu không thì vui lòng dẫn nguyên link.
Hẳn là cũng giống người viết, nhiều ng theo dõi và đồng hành cùng Bkav từ năm 2015 đến bây giờ nhiều khi cảm thấy khó hiểu về những quyết định, về cách làm của Bkav mà người đứng đầu là anh Quảng. Nhiều kẻ khẩu nghiệp còn dùng những điều đó để đả kích, dè bỉu thậm chí là chế giễu và xúc phạm không chỉ cá nhân anh Quảng mà còn rất nhiều những đồng nghiệp của anh Quảng và người thân của họ.
Với một doanh nhân thì quan trọng nhất là lợi nhuận là thị trường và là giá trị của công ty mình đang xây dựng, hoặc cao hơn cả là đầu tư những thứ mang tính xã hội và làm từ thiện để đc cái tiếng thơm, thậm chí là rải tiền ra thuê kẻ khác viết báo, làm thơ khen anh. Nhưng ông anh làm Bphone dường như ko phải nhằm mục tiêu chiếm lĩnh thị trường, bởi nếu để chiếm thị trường với đặc thù dân số trẻ thì phải làm những chiếc máy giá rẻ, thời trang và hướng tới cấu hình cao để ng mua có thể chơi game hay lôi cấu hình ra mà khè nhau. Ông anh làm Bphone dường như cũng không nhắm đến lợi nhuận bởi ở VN lợi nhuận nhiều nhất vẫn cứ là thương mại thuần túy, làm dịch vụ hoặc buôn đất bán nhà chứ chẳng bao giờ là bỏ tiền túi đến cả vài ngàn tỷ ra (mà ko biết đến ngày thu lại) để tự mày mò làm cái mà hoàn toàn có thể đi đặt hàng từ thiết kế đên gia công rồi chỉ việc đem về bán. Ông anh làm Bphone có làm giá trị Bkav tăng lên hay ko thì chả mấy ai rõ do Bkav ko lên sàn thành ra về vấn đề này ng viết không dám chém. Còn về danh tiếng thì như mọi ng đã rõ, ông anh có thêm nhiều người bạn, nhiều người mến mộ và đương nhiên ông anh cũng nhận về cho mình (hay nói chính xác hơn là thiên hạ cứ dúi vào tay anh) một đống biệt danh khó nghe (hay nói chính xác hơn là vô văn hóa) đến từ những kẻ không ưa anh cứ như thể là sự phát triển của Bkav/Bphone là một nguy cơ tiềm tàng đe dọa đến bát cơm manh áo của họ vậy.
Bất cứ doanh nghiệp sản xuất nào thì cũng phải bán đc sản phẩm. Đó là tiêu chí hàng đầu, bán đc càng nhiều càng tốt để chiếm thị phần càng lớn càng tốt và đó là chỉ dấu đầu tiên cho sự thành công. Nơi nào cũng vậy. Nhưng khoan, đó là điều chỉ đúng với những quốc gia có nền tảng khoa học cơ bản, khoa học ứng dụng và đặc biệt là nền tảng sản xuất đc xây đắp và thử thách qua hàng trăm năm, bét ra cũng là hàng chục năm. Khi đó một doanh nghiệp sản xuất đc hỗ trợ bởi rất nhiều các doanh nghiệp sản xuất khác giúp rút ngắn đáng kể thời gian nghiên cứu phát triển, kiểm thử và sản xuất hàng loạt cho dù sản phẩm đó là thuộc một dòng sản phẩm đã có chỗ đứng trên thị trường hay đó là một dòng sản phẩm mới với những ý tưởng mới hoàn toàn. Khi đó công việc của các nhà sản xuất sản phẩm “end user” là làm sao để đua nhau về doanh số, doanh thu và thị trường.
Còn với những quốc gia đi lên từ đồng lúa và đi ra từ chiến tranh, cấm vận như Việt Nam thì mỗi khi doanh nghiệp muốn làm cái gì đó liên quan đến công nghệ và sản xuất công nghiệp thì đều phải bắt đầu từ con số 0 tròn trĩnh do những nền tảng kia hoặc là ko có hoặc là rất yếu. Doanh nghiệp sẽ phải tự xây dựng cho mình những nền tảng đó một cách có chọn lọc để hài hòa đc giữa phát triển về thương mại và phát triển về năng lực công nghệ. Tất nhiên, trong vấn đề này, ai có nguồn tài chính dồi dào hơn thì người đó có nhiều lợi thế hơn và với một công ty công nghệ/công nghiệp thì phải đạt đc đồng thời cả hai yếu tố là thị phần và năng lực công nghệ tự thân thì mới có thể coi là thành công.
Nếu bạn không có thực sự nhiều tiền những vẫn muốn làm một cái gì đó trong lĩnh vực đầy chông gai này thì sao? Đó là khi bạn chỉ có một lựa chọn duy nhất đó là bạn phải là một kỹ sư - một kỹ sư cứng. Thực tế là một doanh nghiệp đc điều hành bởi một doanh nhân thì luôn có cách làm khác biệt với một doanh nghiệp đc điều hành bởi những ng có xuất thân là một kỹ sư cho dù cả hai doanh nghiệp đều có chung mục tiêu. Và trong khía cạnh này thì Bkav chính là một công ty đc điều hành bởi một kỹ sư như thế. Anh Quảng làm Bphone dường như là để tạo ra tiền đề/nền tảng không chỉ cho Bkav mà còn cho nền công nghệ/công nghiệp công nghệ cao của Việt Nam. Thông qua thực tiễn đã đào tạo và vun đắp năng lực cho những lớp kỹ sư trẻ và thổi vào họ một ý chí rằng cùng nhau chúng ta có thể làm đc và làm tốt những điều mà Tây mà Tàu đã và đang làm rất tốt, để từ đó là những hy vọng về sự vượt mặt và soán ngôi trong tương lai. Anh Quảng không bằng lòng với việc áp dụng mô hình ODM, SDK, CDK hay CBU nhằm tạo ra một sản phẩm thuần Việt nhất có thể và cho mọi ng thấy không nhất thiết phải phụ thuộc vào Trung Quốc để R&D và sản xuất ra một sản phẩm hoàn chỉnh dù cho phương án này có lợi nhất về mặt thương mại. Anh Quảng sẵn sàng chịu nhiều sức ép để kiên quyết làm và bán Bphone ở mức giá cao (cận cao cấp) thay vì chấp nhận giá thấp để chạy theo doanh số dường như là để tạo động lực cho chính đội ngũ Bkav phải làm việc để cho ra những sản phẩm, những tính năng xứng đáng với số tiền và kỳ vọng của những ng đã móc hầu bao ra mua một chiếc Bphone. Bphone không muốn nhận về những lời bao biện hay bênh vực theo kiểu “ôi hàng giá rẻ thì thế thôi, không đòi hỏi hơn đc”. Trong xã hội anh Quảng có thể có nhiều danh xưng, nhưng có lẽ từ trong tâm khảm của mình, anh ấy luôn nghĩ: “Mình là một kỹ sư”. Nếu Bphone không đc xây dựng lên bởi một kỹ sư thì hôm nay Bphone đã trông giông giống và nhang nhác (cả về phần cứng lẫn phần mềm) một chiếc điện thoại bất kỳ nào đó đến từ Trung Quốc rồi.
Và như thường lệ, nhân vô thập toàn, anh Quảng - mà theo ng viết - thì cũng mang trong mình một số những tính xấu của mấy ông kỹ sư mà xin đc kể ra sau đây.
- Xuề xòa quá mức! Lên làm việc với Thủ tướng, VTV đến quay mà mặc như kiểu khoác vội cái áo vest. Bao lần báo chí đến phỏng vấn chụp ảnh nhưng gần như lần nào cũng là cái áo trắng cộc tay với đc kẻ màu đỏ.
- Cầu toàn đến mức cực đoan! Anh Quảng dường như đặt rất cao yếu tố kỹ thuật của sản phẩm, luôn yêu cầu hoàn thành ở mức cao nhất có thể, Bphone phải hoàn hảo nhất có thể trước khi tung ra và sẵn sàng bỏ qua các yếu tố về thị trường và kinh doanh. Một ví dụ thứ hai đó là việc trì hoãn bán ra B40/60 và AriB bất chấp sự ngóng đợi của mọi người. Đáng ra thì cứ bán đi rồi OTA lên Android 10 sau nhưng tính ông anh lại quá cầu toàn khi muốn hoàn thiện android 10, cài lên máy xuất xưởng rồi mới bán B40/60 ra ở trạng thái hoàn thiện và chuẩn chỉnh nhất có thể. Hay như AriB thì có liên quan gì đến Android đâu, làm xong rồi và hẳn là nhân viên Bkav cũng dùng test chán ra rồi mà ko chịu bán lại cứ nhất định đợi B40/60 xong android 10 thì mới chịu bán ra một thể cơ. Bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội về thị trường.
- Bảo thủ! Ng viết cũng đã vài lần inbox riêng với ông anh và nhận thấy rằng để thay đổi suy nghĩ của anh Quảng thì bạn phải có lập luận sắc bén đi cùng dẫn chứng cụ thể, chắc chắn và rõ ràng. Ngay cả khi có đc những điều đó thì cũng ko có gì đảm bảo việc bạn sẽ khiến anh Quảng có chung suy nghĩ với bạn. Tất nhiên, nếu bảo thủ 100% thì không bao h gây dựng được cơ nghiệp như ngày hôm nay.
- Như bao ng làm kỹ thuật thuần túy khác, anh Quảng có thể nói là ng ko nhạy bén trong công tác truyền thông, quảng cáo. Cái này thì cứ nhìn cách ông anh chạy quảng cáo cho Bphone (nhất là B86) là hiểu. Rời rạc, không thống nhất, đôi khi là đầu tư không đúng lúc đúng chỗ đúng đối tượng. Cũng đã có hàng tá góp ý, nhưng chắc ng yêu mến Bphone vẫn phải đợi thêm một thời gian nữa để thấy đc những chiến dịch quảng cáo có hiệu quả của Bkav cho Bphone.
- Thẳng tính quá nhưng đôi khi ko điều tiết đc lại thành NỔ mặc dù ông anh nói ko sai. Làm chủ doanh nghiệp như anh thì càng cần khéo léo nhiều hơn nữa, nhất là trên mặt báo.
- Đang nghĩ … cập nhật sau ...
Bkav và Bphone còn vô vàn khó khăn phải vượt qua bởi như đã nói - một doanh nghiệp công nghệ đích thực thì phải có cả thị trường và năng lực công nghệ tự thân. Và để làm đc điều đó anh Nguyễn Tử Quảng không thể là một doanh nhân mà phải là một Tổng công trình sư.
“Trong tiếng Việt, thuật ngữ Tổng công trình sư là một từ gốc tiếng Trung "总工程师". Đến lượt mình, từ này bắt nguồn từ một chức danh chính thức trong ngành công nghiệp của Liên Xô "Главный Конструктор" (Glavny Konstruktor), gần tương đương với khái niệm "Chief Designer" trong tiếng Anh.
Nguồn: https://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BB%95ng_c%C3%B4ng_tr%C3%ACnh_s%C6%B0”
Bài viết dựa trên quan điểm cá nhân và mặc dù Bkav cũng chỉ là một trong những công ty công nghệ của Việt Nam nhưng do anh Nguyễn Tử Quảng là một trong những nhân vật mà ng viết mến mộ nên bài viết này xin phép ko đề cập đến những “con người thầm lặng” khác của Việt Nam.
Bài viết gốc Tại đây
NGUYỄN TỬ QUẢNG, ANH LÀ DOANH NHÂN HAY LÀ KỸ SƯ?
Lưu ý: Bài viết này mang tính tung hô, nếu copy lại vui lòng không cắt ghép tránh làm móp méo câu chữ của tôi, nếu không thì vui lòng dẫn nguyên link.
Hẳn là cũng giống người viết, nhiều ng theo dõi và đồng hành cùng Bkav từ năm 2015 đến bây giờ nhiều khi cảm thấy khó hiểu về những quyết định, về cách làm của Bkav mà người đứng đầu là anh Quảng. Nhiều kẻ khẩu nghiệp còn dùng những điều đó để đả kích, dè bỉu thậm chí là chế giễu và xúc phạm không chỉ cá nhân anh Quảng mà còn rất nhiều những đồng nghiệp của anh Quảng và người thân của họ.
Với một doanh nhân thì quan trọng nhất là lợi nhuận là thị trường và là giá trị của công ty mình đang xây dựng, hoặc cao hơn cả là đầu tư những thứ mang tính xã hội và làm từ thiện để đc cái tiếng thơm, thậm chí là rải tiền ra thuê kẻ khác viết báo, làm thơ khen anh. Nhưng ông anh làm Bphone dường như ko phải nhằm mục tiêu chiếm lĩnh thị trường, bởi nếu để chiếm thị trường với đặc thù dân số trẻ thì phải làm những chiếc máy giá rẻ, thời trang và hướng tới cấu hình cao để ng mua có thể chơi game hay lôi cấu hình ra mà khè nhau. Ông anh làm Bphone dường như cũng không nhắm đến lợi nhuận bởi ở VN lợi nhuận nhiều nhất vẫn cứ là thương mại thuần túy, làm dịch vụ hoặc buôn đất bán nhà chứ chẳng bao giờ là bỏ tiền túi đến cả vài ngàn tỷ ra (mà ko biết đến ngày thu lại) để tự mày mò làm cái mà hoàn toàn có thể đi đặt hàng từ thiết kế đên gia công rồi chỉ việc đem về bán. Ông anh làm Bphone có làm giá trị Bkav tăng lên hay ko thì chả mấy ai rõ do Bkav ko lên sàn thành ra về vấn đề này ng viết không dám chém. Còn về danh tiếng thì như mọi ng đã rõ, ông anh có thêm nhiều người bạn, nhiều người mến mộ và đương nhiên ông anh cũng nhận về cho mình (hay nói chính xác hơn là thiên hạ cứ dúi vào tay anh) một đống biệt danh khó nghe (hay nói chính xác hơn là vô văn hóa) đến từ những kẻ không ưa anh cứ như thể là sự phát triển của Bkav/Bphone là một nguy cơ tiềm tàng đe dọa đến bát cơm manh áo của họ vậy.
Bất cứ doanh nghiệp sản xuất nào thì cũng phải bán đc sản phẩm. Đó là tiêu chí hàng đầu, bán đc càng nhiều càng tốt để chiếm thị phần càng lớn càng tốt và đó là chỉ dấu đầu tiên cho sự thành công. Nơi nào cũng vậy. Nhưng khoan, đó là điều chỉ đúng với những quốc gia có nền tảng khoa học cơ bản, khoa học ứng dụng và đặc biệt là nền tảng sản xuất đc xây đắp và thử thách qua hàng trăm năm, bét ra cũng là hàng chục năm. Khi đó một doanh nghiệp sản xuất đc hỗ trợ bởi rất nhiều các doanh nghiệp sản xuất khác giúp rút ngắn đáng kể thời gian nghiên cứu phát triển, kiểm thử và sản xuất hàng loạt cho dù sản phẩm đó là thuộc một dòng sản phẩm đã có chỗ đứng trên thị trường hay đó là một dòng sản phẩm mới với những ý tưởng mới hoàn toàn. Khi đó công việc của các nhà sản xuất sản phẩm “end user” là làm sao để đua nhau về doanh số, doanh thu và thị trường.
Còn với những quốc gia đi lên từ đồng lúa và đi ra từ chiến tranh, cấm vận như Việt Nam thì mỗi khi doanh nghiệp muốn làm cái gì đó liên quan đến công nghệ và sản xuất công nghiệp thì đều phải bắt đầu từ con số 0 tròn trĩnh do những nền tảng kia hoặc là ko có hoặc là rất yếu. Doanh nghiệp sẽ phải tự xây dựng cho mình những nền tảng đó một cách có chọn lọc để hài hòa đc giữa phát triển về thương mại và phát triển về năng lực công nghệ. Tất nhiên, trong vấn đề này, ai có nguồn tài chính dồi dào hơn thì người đó có nhiều lợi thế hơn và với một công ty công nghệ/công nghiệp thì phải đạt đc đồng thời cả hai yếu tố là thị phần và năng lực công nghệ tự thân thì mới có thể coi là thành công.
Nếu bạn không có thực sự nhiều tiền những vẫn muốn làm một cái gì đó trong lĩnh vực đầy chông gai này thì sao? Đó là khi bạn chỉ có một lựa chọn duy nhất đó là bạn phải là một kỹ sư - một kỹ sư cứng. Thực tế là một doanh nghiệp đc điều hành bởi một doanh nhân thì luôn có cách làm khác biệt với một doanh nghiệp đc điều hành bởi những ng có xuất thân là một kỹ sư cho dù cả hai doanh nghiệp đều có chung mục tiêu. Và trong khía cạnh này thì Bkav chính là một công ty đc điều hành bởi một kỹ sư như thế. Anh Quảng làm Bphone dường như là để tạo ra tiền đề/nền tảng không chỉ cho Bkav mà còn cho nền công nghệ/công nghiệp công nghệ cao của Việt Nam. Thông qua thực tiễn đã đào tạo và vun đắp năng lực cho những lớp kỹ sư trẻ và thổi vào họ một ý chí rằng cùng nhau chúng ta có thể làm đc và làm tốt những điều mà Tây mà Tàu đã và đang làm rất tốt, để từ đó là những hy vọng về sự vượt mặt và soán ngôi trong tương lai. Anh Quảng không bằng lòng với việc áp dụng mô hình ODM, SDK, CDK hay CBU nhằm tạo ra một sản phẩm thuần Việt nhất có thể và cho mọi ng thấy không nhất thiết phải phụ thuộc vào Trung Quốc để R&D và sản xuất ra một sản phẩm hoàn chỉnh dù cho phương án này có lợi nhất về mặt thương mại. Anh Quảng sẵn sàng chịu nhiều sức ép để kiên quyết làm và bán Bphone ở mức giá cao (cận cao cấp) thay vì chấp nhận giá thấp để chạy theo doanh số dường như là để tạo động lực cho chính đội ngũ Bkav phải làm việc để cho ra những sản phẩm, những tính năng xứng đáng với số tiền và kỳ vọng của những ng đã móc hầu bao ra mua một chiếc Bphone. Bphone không muốn nhận về những lời bao biện hay bênh vực theo kiểu “ôi hàng giá rẻ thì thế thôi, không đòi hỏi hơn đc”. Trong xã hội anh Quảng có thể có nhiều danh xưng, nhưng có lẽ từ trong tâm khảm của mình, anh ấy luôn nghĩ: “Mình là một kỹ sư”. Nếu Bphone không đc xây dựng lên bởi một kỹ sư thì hôm nay Bphone đã trông giông giống và nhang nhác (cả về phần cứng lẫn phần mềm) một chiếc điện thoại bất kỳ nào đó đến từ Trung Quốc rồi.
Và như thường lệ, nhân vô thập toàn, anh Quảng - mà theo ng viết - thì cũng mang trong mình một số những tính xấu của mấy ông kỹ sư mà xin đc kể ra sau đây.
- Xuề xòa quá mức! Lên làm việc với Thủ tướng, VTV đến quay mà mặc như kiểu khoác vội cái áo vest. Bao lần báo chí đến phỏng vấn chụp ảnh nhưng gần như lần nào cũng là cái áo trắng cộc tay với đc kẻ màu đỏ.
- Cầu toàn đến mức cực đoan! Anh Quảng dường như đặt rất cao yếu tố kỹ thuật của sản phẩm, luôn yêu cầu hoàn thành ở mức cao nhất có thể, Bphone phải hoàn hảo nhất có thể trước khi tung ra và sẵn sàng bỏ qua các yếu tố về thị trường và kinh doanh. Một ví dụ thứ hai đó là việc trì hoãn bán ra B40/60 và AriB bất chấp sự ngóng đợi của mọi người. Đáng ra thì cứ bán đi rồi OTA lên Android 10 sau nhưng tính ông anh lại quá cầu toàn khi muốn hoàn thiện android 10, cài lên máy xuất xưởng rồi mới bán B40/60 ra ở trạng thái hoàn thiện và chuẩn chỉnh nhất có thể. Hay như AriB thì có liên quan gì đến Android đâu, làm xong rồi và hẳn là nhân viên Bkav cũng dùng test chán ra rồi mà ko chịu bán lại cứ nhất định đợi B40/60 xong android 10 thì mới chịu bán ra một thể cơ. Bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội về thị trường.
- Bảo thủ! Ng viết cũng đã vài lần inbox riêng với ông anh và nhận thấy rằng để thay đổi suy nghĩ của anh Quảng thì bạn phải có lập luận sắc bén đi cùng dẫn chứng cụ thể, chắc chắn và rõ ràng. Ngay cả khi có đc những điều đó thì cũng ko có gì đảm bảo việc bạn sẽ khiến anh Quảng có chung suy nghĩ với bạn. Tất nhiên, nếu bảo thủ 100% thì không bao h gây dựng được cơ nghiệp như ngày hôm nay.
- Như bao ng làm kỹ thuật thuần túy khác, anh Quảng có thể nói là ng ko nhạy bén trong công tác truyền thông, quảng cáo. Cái này thì cứ nhìn cách ông anh chạy quảng cáo cho Bphone (nhất là B86) là hiểu. Rời rạc, không thống nhất, đôi khi là đầu tư không đúng lúc đúng chỗ đúng đối tượng. Cũng đã có hàng tá góp ý, nhưng chắc ng yêu mến Bphone vẫn phải đợi thêm một thời gian nữa để thấy đc những chiến dịch quảng cáo có hiệu quả của Bkav cho Bphone.
- Thẳng tính quá nhưng đôi khi ko điều tiết đc lại thành NỔ mặc dù ông anh nói ko sai. Làm chủ doanh nghiệp như anh thì càng cần khéo léo nhiều hơn nữa, nhất là trên mặt báo.
- Đang nghĩ … cập nhật sau ...
Bkav và Bphone còn vô vàn khó khăn phải vượt qua bởi như đã nói - một doanh nghiệp công nghệ đích thực thì phải có cả thị trường và năng lực công nghệ tự thân. Và để làm đc điều đó anh Nguyễn Tử Quảng không thể là một doanh nhân mà phải là một Tổng công trình sư.
“Trong tiếng Việt, thuật ngữ Tổng công trình sư là một từ gốc tiếng Trung "总工程师". Đến lượt mình, từ này bắt nguồn từ một chức danh chính thức trong ngành công nghiệp của Liên Xô "Главный Конструктор" (Glavny Konstruktor), gần tương đương với khái niệm "Chief Designer" trong tiếng Anh.
Nguồn: https://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BB%95ng_c%C3%B4ng_tr%C3%ACnh_s%C6%B0”
Bài viết dựa trên quan điểm cá nhân và mặc dù Bkav cũng chỉ là một trong những công ty công nghệ của Việt Nam nhưng do anh Nguyễn Tử Quảng là một trong những nhân vật mà ng viết mến mộ nên bài viết này xin phép ko đề cập đến những “con người thầm lặng” khác của Việt Nam.
Bài viết gốc Tại đây
Tuy món quà không lớn nhưng tấm lòng cao cả dành cho các chốt kiểm dịch. Mong rằng dịch qua mau để ace ta cùng được học tập, lao động, công tác và làm việc được thoải mái hơn. Cảm ơn tất cả các ace Bfans đã góp chút lòng hảo tâm cùng ace Bfan Hải dương cho Cuộc sống bình yên sẽ trở lại một ngày không xa nữa.
Bài viết gốc tại đây
Tuy món quà không lớn nhưng tấm lòng cao cả dành cho các chốt kiểm dịch. Mong rằng dịch qua mau để ace ta cùng được học tập, lao động, công tác và làm việc được thoải mái hơn. Cảm ơn tất cả các ace Bfans đã góp chút lòng hảo tâm cùng ace Bfan Hải dương cho Cuộc sống bình yên sẽ trở lại một ngày không xa nữa.
Bài viết gốc tại đây
Đại diện của BFC Hải Dương đã đến tận các chốt trực của các Phường, xã trên địa bàn TP Hải Dương để trao quà của các Bfan gửi tặng. Một điều rất thú vị là đi đến đâu các đ/c lãnh đạo phường từ Bí thư, Chủ tịch UBND, PCT, Trưởng công an và các thành viên của UBND, MTTQ...đều rất ngạc nhiên và bày tỏ sự vui mừng khi được đón nhận những món quà ý nghĩa, thiết thực của BFC - Hội những người sử dụng và yêu thích điện thoại Bphone của Việt Nam do Bkav sản xuất .
Trong câu chuyện với chúng tôi, khi được biết Ứng dụng Bluezone bảo vệ cộng đồng, phòng chống COVID-19 do Tập đoàn công nghệ Bkav phối hợp cùng Bộ Thông tin và Truyền thông phát triển, các đ/c lãnh đạo các phường rất vui và hào hứng khoe đã cài đặt Bluezone trên điện thoại của mình, và tất cả các phường đều cho đọc trên loa phát thanh của phường kêu gọi người dân sử dụng điện thoại thông minh cài đặt ứng dụng Bluezone. Có thể thấy, ở Hải Dương lãnh đạo tỉnh đã chỉ đạo rất quyết liệt tới các Sở, ngành, địa phương việc vận động cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức và người lao động thực hiện các biện pháp phòng chống dịch bệnh, trong đó có việc cài đặt Bluezone để dễ dàng truy vết các tiếp xúc với người nghi nhiễm. Kết quả đó đã góp phần giúp Hải Dương cơ bản được kiểm soát được dịch bệnh
Những ngày này khi sống trong vùng tâm dịch thì mọi cảm xúc đan xen lẫn lộn, nhờ có ứng dụng Bluezone này đã góp phần giúp mình thấy yên tâm hơn khi chưa tiếp xúc gần với người dùng Bluezone nào bị ghi nhận nhiễm Covid -19
Thật tự hào 2 tiếng Việt Nam.
Bài viết gốc Tại đây
Đại diện của BFC Hải Dương đã đến tận các chốt trực của các Phường, xã trên địa bàn TP Hải Dương để trao quà của các Bfan gửi tặng. Một điều rất thú vị là đi đến đâu các đ/c lãnh đạo phường từ Bí thư, Chủ tịch UBND, PCT, Trưởng công an và các thành viên của UBND, MTTQ...đều rất ngạc nhiên và bày tỏ sự vui mừng khi được đón nhận những món quà ý nghĩa, thiết thực của BFC - Hội những người sử dụng và yêu thích điện thoại Bphone của Việt Nam do Bkav sản xuất .
Trong câu chuyện với chúng tôi, khi được biết Ứng dụng Bluezone bảo vệ cộng đồng, phòng chống COVID-19 do Tập đoàn công nghệ Bkav phối hợp cùng Bộ Thông tin và Truyền thông phát triển, các đ/c lãnh đạo các phường rất vui và hào hứng khoe đã cài đặt Bluezone trên điện thoại của mình, và tất cả các phường đều cho đọc trên loa phát thanh của phường kêu gọi người dân sử dụng điện thoại thông minh cài đặt ứng dụng Bluezone. Có thể thấy, ở Hải Dương lãnh đạo tỉnh đã chỉ đạo rất quyết liệt tới các Sở, ngành, địa phương việc vận động cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức và người lao động thực hiện các biện pháp phòng chống dịch bệnh, trong đó có việc cài đặt Bluezone để dễ dàng truy vết các tiếp xúc với người nghi nhiễm. Kết quả đó đã góp phần giúp Hải Dương cơ bản được kiểm soát được dịch bệnh
Những ngày này khi sống trong vùng tâm dịch thì mọi cảm xúc đan xen lẫn lộn, nhờ có ứng dụng Bluezone này đã góp phần giúp mình thấy yên tâm hơn khi chưa tiếp xúc gần với người dùng Bluezone nào bị ghi nhận nhiễm Covid -19
Thật tự hào 2 tiếng Việt Nam.
Bài viết gốc Tại đây
Tháng này có lẽ là tháng may mắn nhất vs m.
Đặc biệt hơn, trưa nay vừa nhắn tin địa chỉ, số điện thoại các kiểu cho admin Bách để đặt mua B86 màu hồng thì chiều có kết quả trúng thưởng Bphone màu đen.
Vậy là tiền đó lại để lại để dành mua AirB của anh Quảng rồi.
Cảm ơn Bkav, cảm ơn Gr Vnreview nhé!
P/S: ảnh dưới của b Rocky Nguyen.
Bài viết gốc tại đây
Tháng này có lẽ là tháng may mắn nhất vs m.
Đặc biệt hơn, trưa nay vừa nhắn tin địa chỉ, số điện thoại các kiểu cho admin Bách để đặt mua B86 màu hồng thì chiều có kết quả trúng thưởng Bphone màu đen.
Vậy là tiền đó lại để lại để dành mua AirB của anh Quảng rồi.
Cảm ơn Bkav, cảm ơn Gr Vnreview nhé!
P/S: ảnh dưới của b Rocky Nguyen.
Bài viết gốc tại đây
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện...
Đất...
Vượt qua...